Như một thói quen, cứ đến tháng 11 hàng năm, chúng ta lại bật lên những playlist quen thuộc về mái trường mến yêu. Đó là “Ngày đầu tiên đi học”, là “Mong ước kỷ niệm xưa”, là “Người Thầy”, là “Tiết học cuối cùng”... Mỗi giai điệu vang lên đều có chút gì đó cay cay nơi khóe mắt.
Ôi, nhớ sao là nhớ! Ở nơi đó ta có thầy cô, có bạn bè, có những hành lang cũ, có khoảng sân rộn ràng tiếng cười, có tháng năm vui, buồn, hờn giận vô tư. Nơi ấy chắp cánh cho bao ước vọng và hoài bão vươn xa.